Thứ Hai, 26 tháng 12, 2011

Nhím - Thỏ




Y:  p lúc nào cũng như nhím, sẵn sàng xù gai đâm vào người khác.
M: không, t ko là nhím, không thể là nhím. T là thỏ nhưng thỏ khi cuống lên cũng có thể cắn người.
Y: Ừm thì là thỏ nhưng con thỏ này phiền phức quá
M: J ừ, thỏ nhưng hết phiền phức rồi, Nhé!
Thỏ sẽ lại là thỏ đáng yêu của những ngày vui, sẽ lại là ca hát, nhảy múa tung tăng bạn ạ. Hết cái  ngày thỏ ngồi ủ rũ một góc rồi, hết cái ngày ko phải nhím mà thỏ xù lông lên sẵn sàng  nhảy bổ vào ai chạm đến thỏ. Hết rồi. Từ giờ sẽ là THỎ, nhưng ko phải thỏ yếu đuối, nhút nhát đâu nhé. 

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

Cỏ lau



       
Nhẹ

        Cỏ lau nhẹ. Nhỏ mong những nỗi đau nhẹ thôi để nhỏ chống chọi. Nhẹ thôi và nhẹ bỗng bay theo gió, hãy bay đi như gió vẫn từng mang nước mắt của nhỏ đi.
        Nhạt
        Cỏ lau màu nhàn nhạt. Nhỏ mong những chia lìa sẽ nhạt đi, phai đi đừng ở sâu trong tâm hồn  nhỏ. Đừng bắt nhỏ phải nhớ có được không?
       Nhiều
      Cả cánh đồng bông lau thật nhiều, cứ quấn quýt, vấn vít bên nhau, có lúc còn đu đưa cười đùa cùng nắng gió. Nhỏ thèm gia đình với nhiều người thân, nhiều anh chị em.
      Ừ, có lẽ vậy thôi nhưng cũng không được nữa.  Nhỏ đang sống giả tạo lắm rồi. Buồn, lo nhưng miệng vẫn cười tươi, vẫn tới lớp trêu đùa cùng các bạn, vẫn đi hát kara khi anh gọi, vẫn nói không sao khi mọi người quan tâm, hỏi han. Không sao thật mà. Sẽ không sao đâu. Nhỏ ko giả tạo đâu, nhỏ đang gồng người, ép mình vượt qua đấy. Và sẽ qua được.
     Một tháng thôi, cứ ngỡ vậy nhưng mọi điều đến nhanh hơn nhỏ nghĩ. Nhanh đến khó tin và khó chấp nhận.
     Nhỏ cảm thấy rất có lỗi với chị. Nếu ko vì nhỏ chắc chị đã chọn hướng đi khác, chị sẽ có công việc ổn định, sẽ có tương lai tốt đẹp hơn, sẽ vô tư thoải mái chọn hướng đi cho riêng mình mà không lấn cấn điều gì. Mọi điều nhỏ nói với chị, cũng chỉ là nói ra vậy thôi... mọi quyết định của chị nhỏ tuyệt đối tôn trọng và sẽ vui vẻ ủng hộ. Miễn sao chị vui, chị hạnh phúc. Đừng nghĩ gì nhiều chị nhé. Hãy sống cho chính chị, vì cs của chị đừng nghe lời người đời quá nhiều chỉ khiến chị rối thêm.
         Nếu còn mẹ, nếu nhỏ và chị có gia đình theo đúng nghĩa của nó, nếu..... nếu.... nếu ....... nhưng tất cả chỉ là nếu. tất cả chỉ là nếu nên cs chị em nhỏ mới gặp nhiều thử thách đến vậy. Chị ơi, cuộc sống thử thách chị em nhỏ đến bao giờ thì đủ. Hạnh phúc là từ xa vời mà nhỏ chẳng bao giờ nghĩ tới nữa. Nhỏ nhận ra như một quy luật cứ 3 năm trôi qua nhỏ sẽ phải đối chọi một lần. Rõ nét nhất là từ những ngày học lớp 9 tới nay ....
         Gần tết rồi chị. Nhỏ tưởng tượng đến cảnh năm nay. Sẽ như thế nào nhỉ?... Năm nay mình nhỏ đón giao thừa, mình nhỏ làm cỗ thắp hương cho mẹ, chiều cuối năm sẽ mình nhỏ dọn dẹp, thi thoảng chị sẽ đến chơi, làm cũng nhỏ và rồi chị sẽ lại quay về bên gđ của chị. Ngôi nhà này vẫn là ngôi nhà của chị em nhỏ nhưng cũng chỉ mình nhỏ ở mà thôi. Năm nay sẽ không có những lúc 2 chị em chở nhau đi chúc tết họ hàng, chỉ còn mình nhỏ .... hết cảm xúc tết, hết cả niềm vui và mong chờ ngày về rồi. Hụt hẫng. Chới với.
         Nhưng. Chị này. Vì chị vui, vì đó là việc đáng vui nên  nhỏ sẽ vui. Nhỏ hứa đấy. Sẽ thật vui để chị luôn an tâm. Nhỏ mong sớm về gặp chị, sẽ có những tối 2 chị em nằm chuyện trò, sẽ có những bữa cơm có chị có nhỏ.
         (Ước như bông cỏ lau. Nhẹ bỗng. Hư vô)