Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

Lang thang



        Lang thang mạng cả buổi sáng nhưng không làm được gì có ích. Lướt qua vài trang mạng xã hội mình tham gia, đọc báo, tìm kiếm lại vài thông tin... và chọn blog là điểm dừng. Vậy là hết thời gian. Tự dưng thấy không biết làm gì, không biết  kiếm tìm điều gì  nữa. Chông chênh, bất định. Thời gian này cứ thấy mình làm sao í. Vớ vẩn thật.
       Thèm được lang thang. Lang thang thật sự. Nhưng là ở quê mình, mà nếu được ở quê chắc chắn mình không như thế này đâu. Ở nhà vui lắm không có time rỗi mà vẩn vơ thế đâu.
Điểm lại chút xem mấy tháng qua mình thực hiện kế hoạch đến đâu rồi.
       Học tiếng... chưa - vậy định bao giờ??????
       Học vi tính... chưa - ????????
       Học nghiệp vụ... đã xong nhưng không mấy ý nghĩa, chờ chứng chỉ
       Viết... toàn viết linh tinh, không ra hệ thống gì cả
      Theo lớp tiếng trung... đang theo nhưng chậm
       Ôn thi... đang hì hụi cái đề cương nhưng chưa đâu vào đâu, như chưa bắt đầu
       Tiểu luận... chưa nghĩ ra đề tài
       Báo cáo kiến tập... không tự tin
       Dang dở mọi cái, thấy thiếu tự tin kinh khủng. Buồn vì chính mình. Kì này mình thu nạp được gì đâu. Mấy môn học đứt quãng, thầy cô bận đi công tác cứ cho lớp nghỉ liên miên đâm ra chán. Lý luận thì dài dằng dặc. Giáo trình nay cũng lười đọc, cả tuần không lên thư viện. Tuần này mình bận rộn nhưng không phải vì học mà toàn những cái thế nào í. Còn 2 hôm nữa, thứ 5 và thứ 6. Cho xong kế hoạch mừng ngày nhà giáo. Thêm 2 ngày cuối tuần nghỉ ngơi, chơi bời mình sẽ trở lại là mình nhé. Cái vòng quay đã định phải làm bằng được - không thể lùi được đâu.
     LỘT XÁC của  Nguyễn Hải Phong nhé, hay HOA HỒNG CÓ GAI của Từ Minh Hy, và ké cả NAM NHI của Thiên Vương nữa:)

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Blog mi nì



        Tối qua ta tổ chức tiệc sinh nhật sớm rùi blog mi ạ. Hihi nhóm bạn trên lớp và mấy đứa bạn ở ngoài nữa. Tới 15 mem, lúc đầu hơi buồn tí vì mọi người cứ đến muộn nhưng sau đó thì vui nổ trời luôn í. Hát, í không hét chớ. Một dàn sao không chuyên thay nhau hét ầm ĩ, vui ơi là vui. Nói thế nào nhỉ. Vậy là ta với gà đã đón sn trước hẳn một tuần, lí do chính đáng thôi. 20 tuổi tới nơi rồi. Đây cũng là lần thứ 2 ta tổ chức sinh nhật. Lần đầu tiên, năm ta lớp 6 bên bạn bè, gia đình. Lần này nữa. Cái mốc quan trọng của mỗi  người và với ta ta cũng đón nó một cách trang trọng và đặc biệt cho riêng ta. Bữa tiệc thiếu vắng một vài người quan trọng nhưng chỉ là vắng mặt thui, ta biết những ng đó vẫn lun nghĩ tới ta. Con bạn ta đợi ta về kể hấn nghe, chị ta điện cho ta suốt lun í. hihi. Blog mi vui cùng ta nhá. Cảm ơn bọn cái Quỳnh nhí nhố nè^^, cảm ơn Tiến và Hải, Cảm ơn Dũng kaka và anh bạn kaka nữa, Huyền và "anh hươu sao" của nó... Nhưng cũng tiếc tí vì xếp và a M ở Thái Nguyên ko xuống kịp, rồi thằng bạn chí cốt của ta hắn ko qua ta được chỉ vì hắn say ùi. Gọi xin lỗi rối rít - ừ, ta ko sao, ta tự bảo mình ko sao, ko việc gì đâu, rùi hum khác ta với hắn gặp sau. Liên cũng về quê không lên cùng bọn ta nữa. Nhưng mà làm gì  mấy ai được trọn vẹn tất cả đâu nhỉ. Dù sao tối qua cũng vui lắm ùi, ta trân trọng, ta nâng niu tất cả. Ta gói hết lại vào trái tim ta oy nhé, đố mà mất đi được.
      
          Ta lại nhớ năm ta học cấp 3, hôm đó đúng ngày sinh nhật ta, ta tung tăng lên trường rồi về ta vào nhà dì chơi. Bởi hôm đó có về cũng chỉ mình ta ở  nhà, ta không thích. Vậy mà lúc đó ở nhà ta, đám bạn ta đã chuẩn bị tiệc cho ta mừng sinh nhật. Mèo, Rùa, S, L, T, M... đã bày biện đồ, nến, hoa chỉ chờ ta về thế nhưng ta lại mãi chiều mới về nhà, Tới lúc về chỉ còn thấy ở sân nhà nguyên bàn tiệc... bạn ta không chờ được đã về từ trưa. Bất ngờ bạn ta dành cho ta vậy mà ta... ta hâm quá nhỉ. Giờ nghĩ lại thấy hối hận cho khoảnh khắc đó quá. Tối qua ngồi bên những đứa bạn, ta vui lắm và lại ham hố ước gì lúc này có cả những đứa bạn cấp 3 của ta, có cả nhóm bạn thân của ta nữa. Có Mèo, Rùa, có Mơ, Thương, Lộc, Sỹ, Đức, Khuyên, Năng... có đám Nhung, Hằng, Thương, Hòa... ôi ta nhớ bọn ni quá. Ta hát và ta vẫn miên man nghĩ. Tết nhé, tết ta tụ họp lại gặp nhau và tưng bừng nha bọn mi.
      
          Sinh nhật năm thứ nhất đại học, ta khóc vì nhớ nhà và rùi chóng vánh ta quyết định phi về 2 hum để rùi lúc ra ốm liệt chẳng dậy nổi mà đi học.
         
          Sinh nhật năm thứ 2 đại học, ta và gà thổi nến ở nhà gà cùng bạn của gà, mẹ của gà với ngập tràn tin nhắn và cuộc gọi. Vui không? vui, rất vui. Buồn không? có, tí chút. 
       
          Sinh nhật năm thứ 3 đại học. Chưa đến nhưng đã nhận được lời chúc, chưa đến nhưng đã được thổi nến và cắt bánh kem. Chưa đến nhưng sẽ hứa hẹn những niềm vui đặc biệt. Năm nay, sinh nhật - ta muốn gửi lời xin lỗi tới mẹ của gà và gà. Xin lỗi gà nhé, tuần khác ta sẽ về cũng gà. Giữa chúng ta ko có gì phải đắn đo, suy nghĩ gà nhé!
       
             Tháng 11, mới đó mà đã tháng 11 rồi. Ta có mong chờ nó không nhỉ? Hình như không đâu. Thời gian tuần hoàn mà, nó cứ tự đến vậy thôi dù muốn hay không. Quái, ta chẳng mong tháng 11 nhưng ta mong tết; ta không chờ gì mùa đông nhưng ta mong cái lạnh giá. Để làm gì ư? chẳng biết. Hihi có phải ta khùng thật không nhỉ??? không phải vậy chớ, ta á - ta gần 20 á - ta "người nhớn" ùi á. hihi. Ta chỉ là ch khùng với một tên hâm thui:D mà không chỉ hâm đâu, hắn cũng khùng:) ai bảo giám gọi ta khùng nhỉ?!