Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012

Nói thật nhé!



Nói thật nhé, hôm nay tớ mệt. Vô cùng mệt. Cái chân đau lê lết lên trường đi thi, cái đầu quay mòng mòng rồi như muốn vỡ tung. Tớ rất mệt.
Nói thật nhé, hôm nay tớ buồn. Bài thi không được ổn. Một chút thôi buồn cho những nỗ lực của mình đã là 99% , Ừ! cái 1% may mắn kia không dành cho tớ. 
Nói thật nhé, tớ có cảm xúc. Tớ biết yêu, thương, hờn, giận, biết buồn. Tớ đâu phải đứa vô tâm. Tớ quan tâm nhiều lắm đấy chứ nhưng vẫn có người lại cho đó là điều quá đỗi bình thường. Ngạo ngễ và ngang ngược. Cái mình lo lắng, chăm chăm thì hờ hững, lững lờ. Cái mình vô tâm thì lại quẩn quanh, luyến lưu.

Nói thật nhé, tớ đã nói dối. Nói dối rằng tớ không sao, rằng tớ vẫn ổn. thực ra, tớ có sao đấy. Tớ không muốn nói chuyện, không muốn nghe lời xin lỗi chót lưỡi. Cũng không muốn tâm sự gì nữa đâu.

**************

Nói thật nhé, mọi sự giả tạo rồi cũng sẽ lộ ra thôi. Bạn! đừng cố vẽ ra cho mình những ảo mộng, huyễn hoặc. Sống thật là mình đi tớ sẽ quý bạn hơn rất nhiều đó.

Nói thật nhé, sự ganh tị không nuôi lớn bạn đâu. Nhưng gì tớ nhận được, tớ xứng và tớ ngẩng cao đầu đón nó. Khi bạn nói ra, người ta im nghe nhưng không phải người ta chấp nhận. Bạn đã tự làm xấu đi chân dung của mình trong người khác đấy thôi.

Nói thật nhé, tớ biết tỏng những điều bạn làm, những gì xung quanh bạn dù bạn cố tình che che dấu dấu. Tớ chỉ thấy nực cười không hiểu sao bạn phải làm thế?? Sợ điều gì cơ chứ hay lại muốn bí ẩn. Trò đấy cũ rích rồi nhá.

Nói thật nhé, tớ ghét chờ mong. Thế nên đừng mong chờ ở tớ điều đó. Biết chủ động nữa đi bạn ạ. Cơ hội không lay bạn dậy mà nhận nó đâu.

**************
Nói thật nhé, giờ thì tớ thoải mái lắm lắm. Cảm ơn nhiều! Những đứa bạn. Chỉ một tin nhắn ngắn, một lời hỏi thăm đủ để tớ thấy ấm lòng. Tớ đã khóc vì hạnh phúc khi được yêu thương như thế!  
                                                                             
Hà Nội, 22/06/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét