Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

Chuyện chưa kể về những bó hoa được tặng

Hơn bốn năm trước, ngày mình còn là đứa trẻ con ra Hano nhập học. Sinh nhật đầu tiên ở đất mới, bạn mới chưa kịp quen,  bạn cũ lại chẳng ở gần thế mà vẫn được nhận hoa. Lần đầu tiên vào dịp sinh nhật được nhận một bó hoa đúng nghĩa. Là hoa hồng đỏ...từ một người con trai. Anh hơn mình mấy tuổi, quý mến rồi cứ gọi mình là đại ka. Tối hôm sinh nhật anh ôm bó hoa to đùng đứng nấn ná mãi ngoài cổng xóm trọ mãi đến khi bác chủ bắt gặp thì mới cuống lên chạy vào gõ cửa phòng mình. Mở cửa ra chưa kịp hiểu mô tê gì anh dúi vào tay bó hoa rồi chạy biến. Mặc mình với bao thắc mắc và cả niềm vui...len lỏi. Bẵng đi một thời gian ko thấy anh qua chơi..chắc ngại... 2 anh em lại nc bình thường, vui vẻ. Rồi qua tết anh đi Sapa thực tế cả tháng. Sau chuyến đi anh cũng bất ngờ kết thúc liên lạc luôn với mình. Chẳng rõ vì lí do gì. Mình cũng mặc. Bó hoa được tặng chưa bao gìơ quên, tình cảm anh em mình cũng không quên và cũng luôn nhớ một bài học về tình bạn trong cs. Cú va chạm đầu đời ở nơi mới khíên mình lớn lên hơn trong suy nghĩ và nơi đặt niềm tin. Cũng cảm thấy may mắn vì mình ko non nớt đến độ nghiêng ngả vì vài ba câu đường mật và sự quan tâm bạc thếch.
Bó hoa thứ hai, hoa hồng vàng. Mình nhận được từ tay mẹ nuôi và đứa bạn thân với tình cảm chân thành nhất... trong nước mắt giàn giụa...ngay sau lễ bảo vệ khóa luận. Mình trân trọng ôm về phòng phơi khô. Hoa rồi cũng héo rơi rụng lả tả và buộc phải ném bỏ. Thế nhưng tình cảm gia đình vẫn đong đầy dù rằng mẹ con quen bíêt nhau chưa đủ 4 năm. Vậy đấy, duyên số để con người ta gặp nhau sẽ ko là nhiều nhưng cũng chẳng ít. Có ng gặp tình cờ nhưng ở bên ta mãi mãi. Có người  quen bíêt tưởng như thân thíêt nhưng rồi lại hóa người dưng. Con có về Hà Tĩnh thì con vẫn là con của mẹ. Mẹ nuôi!
 Lại nói về ngày bảo vệ khóa luận. Cũng ngày đó, mình nhận được ko chỉ một bó. Rất rất nhiều. Đến cả chục. Nhưng nhớ nhất vẫn là bó hoa của em Ánh, Thủy và Tuýên. Không phải vì ba ng này chơi thân với mình mà bởi mình nhận ra quanh rất nhiều bó.hoa xinh khác thì có 3 bó được nâng niu cẩn thận và thực sự muốn dành riêng cho mình thế nào. Tình bạn! Tình mà mình trân trọng như với tình gia đình. Mình tự hào bởi rất nhiều ng bạn tuyệt vời xung quanh mình.
Bó hoa gần nhất được nhận ấy là bó hoa hồng màu hồng của qn. Bó hoa duy nhất mình đc nhận ngày lễ tốt nghiệp nhận bằng. Dù mình ko hề báo bạn bíêt để qua. Có một người bạn tri kỉ đã sang tận trường trao tặng và cho mình cảm giác ấm áp.  Đến tận bây gìơ chắc mình vẫn còn nhớ cảm giác đó. Chưa bao gìơ đơn độc, mình bíêt bạn vẫn luôn dõi theo ủng hộ mình. Cám ơn bao nhiêu cũng là thừa bạn nhỉ!. Chắc hẳn bạn ko bíêt bạn qua nhìn mình bước lên hội tr lớn nhận bằng, bạn tặng mình bó hoa đó đã tác động đến mình lớn lao thế nào đâu. Chắc bạn ko thể bíêt ngày hôm đó và cả những ngày sau bó hoa vẫn được mình nâng niu thế nào. Hạnh phúc nhiều lúc đơn giản chỉ là thế thôi. Bạn đã mang hạnh phúc đến trong một ngày trọng đại của cuộc đời mình đó. ^^ Ấy là chưa kể dịp tết hai năm trước, bạn đã tặng hẳn cả cành đào tết cho mình.
Một hôm buồn, rong ruổi qua cơn mưa trong một ngày lễ bỗng muốn mua tặng chính mình một bó hoa...nhưng lại thôi. Xót tiền chẳng phải chỉ là mình chưa bíêt cách chơi với hoa như thế. Chưa học được cách chiều bản thân qua những cánh hoa. Đành lướt nhanh rồi tự hoài niệm về những gì đã được nhận rồi vui với niềm vui nhỏ. Và gìơ khi víêt ra lô lốc chuyện này thấy mình tệ.  Chưa một  lần tặng hoa bạn bè, người thân. Lẵng hoa ngày nhà giáo hay ngày lễ chỉ là phong trào. Những bó hoa mua về cũng chỉ bảo là hoa dâng ban thờ... tệ quá!
Mình chỉ muốn nhận chẳng trao đi. Ích kỉ vậy sao Xr?!



Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

Cho những ngày yêu

Chiều nay lười nhác làm việc, lại lần mò ghé blog tâm tình. Những câu chuyện không mới nhưng chẳng bao giờ là cũ cả. Chuyện bạn, chuyện mình, chuyện tình, chuyện nhân gian... và cả những ảo ảnh.
Tình yêu nhiều hay ít đâu tính bằng thời gian yêu nhau lâu hay mau bạn nhỉ. Mà là yêu nhau nhé, không phải chuyện một người yêu một người. 
Tình yêu đậm hay nhạt cũng đâu phải bằng câu từ sướt mướt anh anh  - em em, yêu  yêu - cưng cưng. 
Tình yêu bền hay không đâu cứ là suốt ngày kè kè, giam giữ thời khóa biểu của nhau đâu mà.
Mình yêu tình yêu mà mình và bạn đang có. Đủ thương, đủ tôn trọng, đủ đồng cảm, đủ sẻ chia, đủ nhường nhịn, đủ bên nhau, đủ cười, đủ khóc, đủ giận đủ hờn. Mà nếu có dư thì là do cái tính nóng nảy, hay dỗi từ mình chứ không phải từ bạn đâu, bạn nhé! Mình sai chỗ nào mình đều nhận ra. Giống như mình ghét bạn đến mức thấy bạn cứ cười nham nham nhở nhở với con ẻm nào là mình đều im lặng í, vậy là hiểu rồi phải không. Hi hi May thay bạn chẳng cười thế với ai.
Đã đến độ tuổi để nghĩ dài hơn cho tương lai và những dự định mai sau. Chúng ta đã cùng vạch ra những kế hoạch không hề nhỏ chút nào. Một năm sau ra trường, mọi suy nghĩ đều lớn hơn, chẳng phải bông đùa như trước. Nhưng những mục tiêu năm tháng dường như đang bị chững lại. Bỗng trong thoáng chốc thấy lo lắng quá bạn à. Liệu rằng sẽ ra sao khi giờ mới chỉ là con số O tròn trĩnh, trêu ngươi.
Bạn này, dù có thế nào cũng phải cố gắng thưc hiện cho bằng được những điều bạn đã nói với mình đấy nhé. Mình vẫn giữ ở bạn một niềm tin tròn vẹn. Hiểu không nào? Nhiều người có lẽ đang lo lắng cho quyết định của mình. Thế nên bạn hãy giúp mình minh chứng quyết định này không sai và làm an tâm những trái tim yêu thương mình nhé. 
Bởi lòng bất an sao đó mà bạn thì vẫn rong ruổi với câu cá, bắt ong... haiz... bạn cứ thoải mái tâm lý thế là được nhưng có lẽ cũng cần tính thêm nhiều lối đi hơn nữa cho mình. Đừng chỉ ngồi chờ một chỗ, một nơi rồi khi không được mới tìm nơi khác. Không cho phép bỏ cuộc bạn nha. 
Mình này, vẫn đang cười nói với công việc hiện tại nhưng mình cũng lo lắng nhiều lắm bởi cái mốc thời gian sắp tới. Thấy mình kém cỏi quá, mình sợ mình không vượt qua được thời gian này bạn ạ. Làm sao đây! Chẳng ai giúp được mình, kể cả bạn. Mình phải tự vượt qua mọi trở ngại của bản thân, phải tự đi, tự viết, tự tìm tòi. Hôm rồi, có anh nhắc nhở mình phải tăng tốc.Mình hiểu lời dặn ấy thế nào. Phải cố nữa, cố nhiều nữa.
Mà thôi bỏ hết mọi điều đi, Entry này chỉ muốn nói với bạn một điều thôi. Thương yêu!