Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

11/12/2013

Bạn nhắc mới nhớ hôm nay là ngày đặc biệt. Mà cũng đặc biệt bởi hôm nay là ngày mà mình thấy công việc của mình khá hiệu quả. Hi vọng những ngày sau đều thế ^_^
Tình yêu!
Nhớ lắm những khi lang thang dọc con phố, dạo bước trên con đưòng nhỏ mà hai đứa tự gọi đó là con đường tình yêu. Có quá nhiều lí lẽ cho những lỗi lầm, có quá nhiều biện minh cho lần chia xa. Chỉ là tạm dừng chân một chút, tự cho phép con tim được nghỉ ngơi...  cho rồi đấy sao mày không chịu nghỉ đi. Cứ thổn thức chi nữa nhỏ. Bình yên quá rồi cũng kéo giãn nhau ra, giông bão quá cũng làm ta xê dịch.  Chẳng biết thế nào cho đủ, chẳng biết sao là vừa. Con gái mà, ưa một chút lãng mạn, nhưng vẫn mong một tiếng quát mắng, một cái cau mày và... một chút ghen. Tất cả để  phần vừa đủ cho nồi súp tình yêu dịu ngọt, cay nồng, thanh đạm.
Nhớ lạo hôm xưa, ngây ngô xưng tên. Đáng yêu đến thế.  Vừa nãy vô tình đọc note của bạn quen thấy trong đó hao hao bạn nhắc tới nhân vật mình cũng biết, cũng quý. Thấy nhớ và ước chi người ấy chỉ quen mình thôi...để ta không vướng vào lùng nhùng những suy nghĩ gìơ đây. Nơi đó, vui nhé!... mình vẫn luôn mong chờ.
Không dễ kiếm tìm hạnh phúc, không dễ kiếm tìm tình yêu chung... nhưng tìm được rồi lại gĩư sao cho khỏi lạc mất nhau mới là quan trọng. Gạt bớt cái tự tôn, bản ngã, xì hơi bớt cho quả bóng tự ái xẹp xuống đi nào. .. đòi hỏi được quan tâm có gì là sai đâu chứ.
Chẳng có gì là mãi maĩ. Không phải sở thích nào cũng được đáp ứng hay đáp ứng vô điều kiện. Chân thành trao gửi sẽ có lúc nhận lại những dửng dưng. Ước ao, chờ đợi dù chẳng biết có gì để  phần nhận.... tất cả rồi cũng cuốn phăng đi cùng thời gian.
Ừ thôi thì. Cứ thế đi!


2 nhận xét: