Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Ngoại thương!

Cả chục năm tối qua mới lại được ấp mình bên ngoại. Ngoại nay gìa yếu hẳn đi, mắt mờ mờ, đôi chân chậm và nghe không rõ nữa.
Ngoại đông con cháu,chắt nhưng mỗi người mỗi việc tản đi khắp. Trung thành bên ngoại gìơ là cái đài cũ kỹ. Ngoại ở với cậu cả, ấm, đủ đầy nhưng mình biết không hề thoải mái chút nào. Mự tốt, cũng chu đáo nhưng hơi nóng tính và sẵng giọng nên...nhiều khi nói như quát...bà buồn nhiều nhưng im lặng! Mình nghe mà thắt lòng.
Nằm nói chuyện, ngoại nói ngoại thường nghe đài đến 1h sáng. Nghe để đỡ phải suy nghĩ, tiếc nuối cũng không đựơc nhưng nhớ mẹ - nhớ con gái ngoại - mẹ mình. Chẳng biết nói sao với ngoại, nước mắt ở đâu lại rơi...chạnh lòng..
Ngoại nhắc mình, yêu đi rồi cưới không lỡ thì.hi hi. Cháu gái ngoại còn đi làm, đang ít tuổi lắm mà ngoại ơi. Ngoại phải sống lâu còn dự đám cứơi cháu đấy.
Sáng ra lại về, muốn ở lại chơi với ngoại lâu hơn nhưng không thể. Thấy có lỗi bởi lâu nay mình ít qua thăm ngoại.  Từ nay phải chăm đến ngoại chơi hơn.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét