Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

Bụi đường

Dạo này đi nhiều vướng lắm bụi đường nên tuyến lệ vô cùng nhạy cảm, một vài điều nhỏ nhoi cũng đủ để rửa mắt, rửa mặt.
Kiểu như xí xa xí xớn vô f hóng rồi thấy bạn có chuyện vui tí tởn gọi những tưởng nghe bạn chia sẻ. Vậy mà hỏi đi hỏi lại bạn vẫn một mực chẳng có gì đâu. Thân nhau đến độ cả cộng đồng mạng thân sơ biết chuyện bạn,riêng mình cái con bé bên cạnh thì chẳng hề hay biết. Tủi tủi. Rầu rầu.
Vẫn thường nghe nói, đời sống có bao lâu đâu cứ phải âu sầu. Thế mà, tâm hòn bé nhỏ ấy vẫn đấu tranh để bớt buồn. Như lúc đi trên đường bỗng gặp xe bồn lao vút cái, xe to nó đi rồi mà bụi mình hứng hết, bám lấy áo lấy mũ. Rồi về nhà, tự phủi phủi lớp bụi trên người, tự giặt quần áo chứ ai mà làm hộ mình đâu nào.
Thôi nghĩ ngợi chi nhiều mệt mình. sống trọn những tháng ngày tuổi trẻ xem nào. Ủ dột mãi chỉ là cách tự đào hố cho mình. Nhớ lời cậu dặn nha MTV!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét